ĐÊM HUẾ
Có tiếng gọi như là của gió
Ta nhìn lên: bàng bạc tiếng chuông
Tiếng chuông rơi ta còn mảnh vỡ
Sông Hương buồn rơi mảnh trăng suông.
Có tiếng gọi như là của lá
Ta nhìn lên: tim tím trời thu
Thu chợt đến như ta vừa đến
Phố trở mình lằng lặng ưu tư.
Có tiếng gọi như là của khói
Ta nhìn lên: biêng biếc sương đầy
Xa đất nước, xa mùa thu ấy
Nhớ chưa cầm đã rụng trên tay.
Có tiếng gọi như là của Huế
Ta tìm em vời vợi mong chờ!
Người viễn xứ mang buồn xa xứ
Để bây giờ bật khóc trong mơ.Huế 1996
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn * Bài thơ đã đăng trên tạp chí Văn tp.HCM số 59, tháng 9 năm 1996
* Bài thơ đã đăng trên báo Làm Bạn Với Máy Vi Tính số 385, ngày 14.12.2010
* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí ChưYangSin tháng 5 năm 2012
+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi Viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn Thơ TKaraoke
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997
---------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh cầu Tràng Tiền (Huế) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Comments
Post a Comment